Lòng biết ơn tại Ovanic – Series 1

Tối qua chúng tôi nằm mơ, một giấc mơ thật là kỳ thú. Trong giấc mơ đó, chúng tôi bị đi lạc vào một cạnh đồng, nơi đây có rất nhiều loài hoa, tỏa ra rất nhiều mùi hương thật dễ chịu và tuyệt vời. Mỗi loài hoa mang một sắc màu riêng, tạo thành một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp, bình yên và đầy sống động.

Chúng tôi cố gắng tìm kiếm và  nhìn xung quanh xem có ai ở đó không, nhưng không thấy ai ở đó cả. Chỉ có chúng tôi và các loài hoa, chúng tôi cảm nhận được dường như mỗi bông hoa đang chào đón chúng tôi, nó nở nụ cười thật tươi, thật là hớn hở.

Chúng tôi bắt đầu tiền gần lại những bông hoa ấy. Khi càng tiến lại gần, chúng tôi bị giật mình vì các bông hoa đua nhau mời gọi chúng tôi.

  • Hoa hướng dương thì bảo rằng ”Hãy đến chiêm ngưỡng tôi đi, ở đây tôi là người cao nhất, đẹp nhất”
  • Hoa oải hương thì bảo rằng ”Hãy đến đây để chiêm ngưỡng tôi đi, ở đây tôi là người thơm nhất, đẹp nhất”
  • Hoa tú cầu lại bảo rằng ”Hãy đến đây để chiêm ngưỡng tôi đi, tôi là người nhiều màu sắc nhất, đẹp nhất”
  • Hoa hồng lại bảo rằng ”Hãy đến đây để chiêm ngưỡng tôi đi, tôi là người được mọi người yêu thích nhất, đẹp nhất”
  • Thế là hàng trăm loài hoa khác cũng đua nhau mời gọi đến để chiêm ngưỡng chúng và chúng luôn cho rằng mình là người đẹp nhất.

Và chúng bắt đầu nói với nhau rằng, nhờ có tôi đẹp nhất mà nông trại hoa này mới có được nhiều du khách đến thăm quan như vậy. Chúng bắt đầu cãi nhau kịch liệt, không ai chịu nhường ai. Chúng luôn tự tin rằng, mình là người quan trọng nhất ở đây.

Trước cảnh tượng ồn ào và huyên náo ấy, chúng tôi không biết phải tiến lại để ngắm nhìn loài hoa nào. Chúng làm cho chúng tôi thật bối rối. Không chỉ vậy, chúng bắt đầu cãi cọ nhau, bắt đầu tranh giành nhau, bắt đầu lớn tiếng mời gọi chúng tôi nhiều hơn nữa. Làm cho cánh đồng lúc bấy giờ không còn bình yên như lúc ban đầu nữa mà chỉ thấy ồn ào và náo động.

Trong lúc chúng tôi đang bối rối, bỗng dưng từ phía sau có một người đàn ông đang đi tới cánh đồng trong dáng vẻ điềm đạm, chất phát. Dường như ống ấy rất am hiểu nơi này, ông ấy tiến lại gần chúng tôi, ông ấy bảo ”này các bạn, hãy để tôi giải quyết vấn đề này”.

Rồi ông ấy nói rằng, các bạn hãy khoan ngắm hoa, các bạn cứ theo tôi đi vào cái chòi trong kia nghỉ ngơi trước đã. Sau khi chúng tôi cùng nhau vào trong chòi, ông ấy bảo “các bạn cứ đi ăn uống, giải trí quanh thành phố này, hai tuần nữa các bạn hãy ghé lại đây. Tôi đảm bảo rằng, chắc chắn hoa sẽ đẹp hơn lúc này rất nhiều và các bạn sẽ cảm nhận được sự bình yên và hạnh phúc thật sự tại cánh đồng này”.

Chúng tôi nghe theo lời ông, và chúng tôi bắt đầu cùng nhau đi thăm quan thành phố, trong 2 tuần đó chúng tôi cũng tò mò rằng ”không biết ông nông dân ấy sẽ làm gì để cho cánh đồng ấy bình yên được chứ”, Chúng tôi cứ tò mò như vậy suốt cả 2 tuần.

Thế rồi 2 tuần đã trôi qua, chúng tôi bắt đầu cùng nhau ghé lại cánh đồng hoa. Lúc bấy giờ chúng tôi thật sự cảm nhận được sự bình yên và tuyệt đẹp của nơi đây, mỗi bông hoa nở thật đẹp, thật tươi. Chúng không còn mời gọi chúng tôi nữa, cũng không còn cãi nhau. Làm cho chúng tôi cảm nhận được cảnh tượng lúc này như chúng tôi đang lạc vào tiên cảnh. Hương vị của các loài hoa hòa quyện với nhau một cách tự nhiên tạo ra một mùi hương thật đặc biệt.

Mỗi bông hoa nào hoa nấy thật hạnh phúc, thật nhẹ nhàng, thật thư thái. Mỗi bông hoa cứ lo làm việc của mình một cách hồn nhiên, tự nhiên mà không để ý đến chúng tôi. Chúng tôi cứ như vậy mà tự thương thức chúng một cách tự nhiên làm cho chúng tôi thật thoải mái và hạnh phúc.

Chúng tôi thật bất ngờ rằng ”Vì sao chỉ có 2 tuần ngằn ngủi mà người nông dân ấy lại có thể làm được điều này”, chúng tôi lại tiếp tục tò mò, thắc mắc. Trong lúc chúng tôi đang tự hỏi mình như vậy, người đàn ông ấy lại bước tới cánh đồng, vẫn trong dáng vẽ điềm đạm, chất phất và nhẹ nhàng như lần trước. Ông ấy chậm rãi bước đến gần chúng tôi và nói ”Này các bạn, các bạn cảm thấy thế nào”.

Chúng tôi đồng thanh nói rằng ”Thật là tuyệt vời, chúng tôi không thể diễn ta được bằng lời, làm sao ông có thể làm được như vậy”.

Người nông dân mỉm cười trong dáng vẽ điềm đạm của mình. Đồng thời nói với chúng tôi rằng ”các bạn hãy ngồi xuống đây, tôi sẽ kể cho các bạn nghe về điều này”.

Chúng tôi nghe lời ông cùng nhau ngồi xuống bãi cỏ xanh trên cánh đồng và chăm chú lắng nghe ông lão chia sẻ.

Ông ấy bắt đầu kể: 

”Sau khi các bạn đi, tôi bắt đầu đi ra cánh đồng hoa, tôi cũng thấy các bông hoa đang ồn ào cãi nhau, và luôn cho rằng mình là người đẹp nhất, quan trọng nhất. Thế là tôi không nói gì cả, rồi tôi bước vào trong nhà và bắt đầu thực hiện kế hoạch của mình.

Ngày thứ 1,2,3:

Như thường lệ, mỗi ngày vào lúc 8h-9h sáng tôi bắt đầu tưới hoa, nhưng hôm nay tôi không tưới hoa nữa. Và tôi cũng không tưới nước cho chúng liên tục trong 3 ngày.

Sau đó tôi ra cánh đồng hoa, tôi thấy các loài hoa bắt đầu héo dần. Chúng vẫn còn cãi cọ nhau nhưng không còn ồn ào như lúc trước nữa. Chúng bắt đầu nói với tôi rằng, vì sao chúng không được tưới nước trong 3 ngày qua. Chúng nói rằng ”chúng tôi chịu hết nổi rồi, xin ông hãy tưới nước cho chúng tôi”.

Mặc dù tôi nghe vậy, nhưng tôi vẫn phớt lờ chúng, và tiếp tục thực hiện kế hoạch của mình.

Ngày thứ 4: 

Tôi bắt đầu gọi những người thợ cơ khí ra cánh đồng để lợp các mái tôn nhằm mục đích che toàn bộ ánh sáng mặt trời chiếu vào hoa.

Những ngày tiếp theo:

Trong suốt 1 tuần, chúng tôi cũng không tưới nước, không làm cỏ, không bón phân, cũng không xớt đất hay bón phân vi sinh (vi khuẩn) cho hoa nữa.

Bắt đầu tuần thứ 2:

Tôi ra cánh đồng, thì thấy rằng các cây hoa đã héo, chúng không còn sức sống, không còn sức để cãi cọ nhau, cũng không còn sức để nói rằng mình đẹp nhất, mình quan trọng nhất. Chúng dường như sắp chết.

Chúng nói với tôi rằng, này ông chủ, xin ông hãy tưới nước, bón phân và gỡ bỏ cái mái che này cho chúng tôi. Chúng tôi cảm ơn ông, chúng tôi đã biết mình sai rồi. Xin ông hãy làm điều đó.

Thế là tôi bắt đầu nói với chúng ”ĐÚNG NHƯ VẬY, này các người anh em của tôi, đây chính là bài học mà tôi muốn các bạn học. Hầu như các bạn chỉ quan tâm tới kết quả hiện tại của mình, quan tâm tới cái tôi, cái đẹp của mình. Và các bạn luôn cho mình là duy nhất, là biệt lập và quan trọng nhất.

Nhưng các bạn lại không biết rằng, để có được các bạn như hôm nay thì tất cả đều cùng một gốc. Đều là nhờ vào ánh sáng, nhờ vào đất, nhờ vào các loài vi sinh vật trong đất, nhờ vào nước, nhờ vào phân bón, nhờ vào người tưới nước, người gieo trồng, người chăm sóc, kể cả những loài cỏ dại cũng có tác dụng giữ ẩm cho gốc của hoa, nhờ vào những người yêu thích màu sắc, mùi hương của các bạn.

Và các bạn hãy nghĩ kỹ mà xem, nếu không có những thứ như ánh sáng, đất, nước, không khí, phân bón, gió, vi sinh vật, cỏ dại, hạt giống, người gieo trồng, người chăm sóc, người ngắm hoa,…thì các bạn có thể hình thành được bông hoa đầy sắc màu và đẹp như bây giờ không? Hoặc giả sử không có ai đến ngắm nhìn các bạn thì việc các bạn tồn tại có ý nghĩa gì không?

Vì vậy các bạn hãy nhớ rằng, tất cả các bạn đều cũng một gốc, ai cũng có ý nghĩa và vẽ đẹp của riêng mình. Cỏ dại có ý nghĩa của cỏ dại, nó giúp giữ ấm cho gốc của các bạn, nó tạo ra hình ảnh tương phản để giúp các bạn thêm đẹp hơn.

Điều các bạn cần làm là hãy luôn giữ lòng biết ơn, khiêm tốn, và luôn giữ bản tánh tự nhiên của mình. Sống hòa thuận với nhau để tạo ra một cánh đồng hoa thật đẹp, thật hài hòa, để tạo ra một bức tranh thật mỹ lệ.

Mỗi bông hoa, mỗi loài hoa cũng giống như mỗi tế bào hay mỗi bộ phận của cơ thể vậy, cái nào cũng có giá trị và vai trò của nó. Và điều đó mới tạo thành cơ thể hoàn chỉnh, một bức tranh hoàn chỉnh, một tổng thể hoàn chỉnh.

Sau khi tôi nói với chúng như vậy, chúng đã hiểu rõ và cảm nhận được lòng biết ơn, sự đoàn kết, và không còn tranh giành nhau nữa, bông hoa nào cũng khiêm tốn, cũng nói tốt về nhau, cũng nhường nhịn nhau.

Sau đó chúng tôi bắt đầu gỡ bỏ mái che, tưới nước đầy đủ, bón phân đầy đủ, chăm sóc đầy đủ. Chỉ trong vòng chưa tới 1 tuần, các loại hoa đã phục hồi sức sống và vẽ đẹp của mình. Và còn đẹp hơn lúc đầu các bạn mới đến rất nhiều.

Bức tranh ở đây bình an, hạnh phúc vì do mỗi loại hoa đều tỏa ra một cái tâm cao thượng, một tâm hồn trong sáng, một tâm hồn tự nhiên. Chúng chú tâm vào làm tốt nhiệm vụ và vẽ đẹp của mình. Chính vì điều đó mà các bạn mới có được trạng thái này.

Sau khi nghe ông ấy kể xong chúng tôi đã ngộ ra được một bài học rất quan trọng đó là: Lòng biết ơn, đó là sự khiêm tốn, đó là sự thấu hiểu. Chúng tôi hiểu rằng, để có một bức tranh tổng thể thất đẹp thì cần rất nhiều mảnh ghép, mảnh ghép nào cũng quan trọng và ý nghĩa, mảnh ghép nào cũng có vai trò và giá trị của nó.

Chúng tôi rất cảm ơn ông lão nông dân vì chúng tôi đã học được một bài học thật quý giá. Và chúng tôi biết rằng, người nông dần điềm đạm, giản đơn, thanh lịch ấy chính là ông chủ của nông trại này.

Qua giấc mơ này. Chúng tôi rất biết ơn quý khách hàng và những thành viên của Ovanic

  • Biết ơn quý khách hàng đã cho toàn thể chúng tôi cơ hội được phục vụ và phụng sự.
  • Biết ơn bạn kỹ thuật đã tạo ra một trang web thật đẹp, thật chuyên nghiệp và nhiều tính năng để khách hàng trải nghiệm.
  • Biết ơn những bạn biên tập viên đã viết những nội dung thật hay, thất chính xác, trung thực để mang lại những thông tin hữu ích cho người dùng.
  • Biết ơn bạn thiết kế đã tạo ra những hình ảnh thiết kế thật đẹp để làm cho nội dung thêm trực quan và hấp dẫn.
  • Biết ơn bạn quản lý đã nhiệt tình hỗ trợ các thành viên trong nhóm làm việc.
  • Biết ơn các bạn bộ phận nguồn cung đã kịp thời cung ứng đủ hàng hóa cho khách hàng.
  • Biết ơn các bạn bộ phận nghiên cứu, đã nghiên cứu những sản phẩm tốt để mang tới cho người tiêu dùng, cộng đồng.
  • Biết ơn những bạn chăm sóc khách hàng, đã hàng ngày nổ lức chăm sóc khách hàng để giúp họ có được sức khỏe tốt hơn.
  • Biên ơn đội ngũ chuyên gia, đội ngũ lãnh đạo đã xây dựng ý tưởng, đã dẫn dắt dự án phát triển.
  • Biết ơn mẹ thiên nhiên đã tạo ra những điều tốt đẹp cho cuộc sống nay.
  • Biết ơn thầy, biết ơn cha mẹ, biết ơn bạn đã giúp chúng tôi có lòng biết ơn.

Và cuối cùng chúng tôi biết ơn cả những thành viên đã đóng góp công sức, tâm huyết, thời gian quý giá của mình cho sứ mệnh phát triển của Ovanic. Tất cả mọi người đều quan trọng, đều có ý nghĩa, đều có giá trị.

Những gì mọi người đóng góp cho Ovanic, cũng giống như mọi người đang gieo hạt giống cây cổ thụ, đang tưới nước, đang bón phân. Một ngày nào đó hạt giống này nảy mầm, lớn lên và may mắn trở thành cây cổ thụ. Nó sẽ đơm hoa, kết trái, thì đây là công sức của tất cả mọi người. Và cây cổ thu sẽ vẫn luôn ở đó, vẫn luôn sống mãi với thời gian, với lịch sử. Trong nó có các bạn, trong nó có chúng ta.

Và cây cổ thụ ấy chính là một hình thái hiện hữu mới của tâm sức của bạn, của chúng ta, của tất cả.

BIẾT ƠN TẤT CẢ